Feng He Shang Yuan Pu Yan Ying Zhao

奉和上元酺宴应诏

--杨炯

Jia Yi Yu Zai Nian ,Zhou Sui Song Shang Xian 。

甲乙遇灾年,周隋送上弦。

Yao Xing Liu Zhang Chu ,Li Qi Qi Chong Xuan 。

妖星六丈出,沴气七重悬。

Chi Xian Kong Mo Zhu ,Cang Sheng Yu Wen Tian 。

赤县空无主,苍生欲问天。

Gui Long Kai Bao Ming ,Yun Huo Zhao Ling Qing 。

龟龙开宝命,云火昭灵庆。

Mo Wu Du Zhen Ren ,Qian Qiu Feng Sheng Zheng 。

万物睹真人,千秋逢圣政。

Zu Zong Xuan Ze Yuan ,Wen Wu Xiu Guang Cheng 。

祖宗玄泽远,文武休光盛。

Da Hao Yu Zhong Ping ,Huang Wei Tian Xia Jing 。

大号域中平,皇威天下惊。

Can Chen Zhao Wen Wu ,Yu Zhou Jia Sheng Ming 。

参辰昭文物,宇宙浃声名。

Han Hou San Zhang Ling ,Zhou Wang Wu Fa Bing 。

汉后三章令,周王五伐兵。

Xiong Nu Qiong De Jiao ,Ben Zi Yuan Zheng Shuo 。

匈奴穷地角,本自远正朔。

Jiao Zi Qi Tian Jie ,You Lai Kui Li Le 。

骄子起天街,由来亏礼乐。

Yi Yi Sao Feng Yu ,Zai Zhan Yi Tun Bao 。

一衣扫风雨,再战夷屯剥。

Qing Ming Ri Yue Dan ,Xiao Suo Yan Yun Huan 。

清明日月旦,萧索烟云涣。

Han Shu Ji Ping Fen ,Yin Yang Fu Zhen Guan 。

寒暑既平分,阴阳复贞观。

Wei Shen Xie Miao Wu ,Nai Sheng Fu You Zan 。

惟神谐妙物,乃圣符幽赞。

Xia Wu Fa Zhen Xiang ,Ping Jie Shu Hui Chang 。

下武发祯祥,平阶属会昌。

Jin Ni Feng Ri Guan ,Bi Shui Za Ming Tang 。

金泥封日观,璧水匝明堂。

Ye Cheng Xun Hua De ,Xing Bao Tian De Huang 。

业盛勋华德,兴包天地皇。

Xiao Sai Yi Wang Ji ,Yi Li Guang Qian Shi 。

孝思义罔极,易礼光前式。

Tian Huan San Chen Hui ,Ling Shu Wu Yun Se 。

天焕三辰辉,灵书五云色。

Jing Shi Qiong Fa Lian ,Bo Dai Ying Qian Yi 。

敬时穷发敛,卜代盈千亿。

Wu Wei Ju Hua Xuan ,Chong Guang Ru Wang Yuan 。

五纬聚华轩,重光入望园。

Gong Qing Lun Zhi Dao ,Tian Zi Bai Chang Yan 。

公卿论至道,天子拜昌言。

Lei Jie Chu Kai Chu ,Xing Kong Ji Bian Yuan 。

雷解初开出,星空即便元。

Yao Tai Liang Jing Jian ,Yin Que Qiu Yin Bian 。

瑶台凉景荐,银阙秋阴遍。

Bai Hu Cheng Yu Long ,Qian Men Zhuang Gong Dian 。

百戏骋鱼龙,千门壮宫殿。

Shen Ren Qia Man Jiao ,Kai Le Zhou Huan Xian 。

深仁洽蛮徼,恺乐周寰县。

Xuan Shi Shao Qun Chen ,Ming Ting Li Bai Shen 。

宣室召群臣,明庭礼百神。

Yang De Hai Fu Ri ,Zhan En Geng Shi Chun 。

仰德还符日,沾恩更似春。

Xiang Cheng Fei Mu Shu ,Chu Guo You Ba Ren 。

襄城非牧竖,楚国有巴人。
标签:上元杨炯
人气:
奉和上元酺宴应诏的翻译

暂无

奉和上元酺宴应诏的注释

暂无

奉和上元酺宴应诏的赏析

暂无

奉和上元酺宴应诏的背景

暂无

《奉和上元酺宴应诏》作者介绍

杨炯(650年-692年),汉族,弘农华阴(今属陕西)人,排行第七;唐朝诗人,初唐四杰之一。显庆六年(公元661年),年仅11岁的杨炯被举为神童,上元三年(676年► 杨炯的诗