Song Liu Shi Er Shou ·Ji San Shi Qi

颂六十二首·其三十七

--道世

Jin Qu Wei San Gu ,Bao Da Bian Tian Long 。

金躯遗散骨,宝塔遍天龙。

Chuang Kai Yu Shi Da ,Zhong Cheng Ba Mo Xing 。

创开于十塔,终成八万兴。

Zhu Gai Ling Guang Bian ,Cha Zhu Tu Fu Rong 。

珠盖灵光变,刹柱吐芙蓉。

Lv Kai Chao Wu Lou ,Shu Shi Xiao Ling Zheng 。

屡开朝雾露,数示晓灵徵。

Gong Ni Xiang Ying Fa ,Feng Yao Xiang He Zhong 。

红霓相映发,风摇响和钟。

Xian Luan Wang Wang Jian ,Shen Seng Shu Shu Cong 。

仙鸾往往见,神僧数数从。

Du Chao Qun Sheng Shang ,Ge Shi Pu Sheng Gong 。

独超群圣上,合识普生恭。

Zhen Dui Ji Bu Sui ,Fang Zhi Sheng Po Qiong 。

砧碓击不碎,方知圣叵穷。
标签:
人气:
颂六十二首·其三十七的翻译

暂无

颂六十二首·其三十七的注释

暂无

颂六十二首·其三十七的赏析

暂无

颂六十二首·其三十七的背景

暂无

《颂六十二首·其三十七》作者介绍

道世,唐僧。京兆人,俗姓韩,字玄恽,名犯太宗讳,以字行。幼出家,居青龙寺。高宗显庆中,诏住京师西明寺,以著书为务。有《法苑珠林》、《信福► 道世的诗