Ci Yi Dao Yun Ji Fan Zi Yi Zi Mo

次以道韵寄范子夷子默

Gu Fou Duo Qin Sheng ,Pi Pa Zuo Hu Yu 。

鼓缶多秦声,琵琶作胡语。

Shi Zhong Fei Shen Ji ,Gen Qi Ru Ci Gu 。

是中非神奇,根器如此故。

Fan Gong Bing Wen De ,Duan Guo Ji Ke Fou 。

范公秉文德,断国极可否。

Zhi Jin Guan Shu Ji ,Da Du Er Shao Yu 。

至今筦枢机,大度而少与。

Chan Yan Shi You Ren ,Feng He Xiao Liang Hu 。

蝉嫣世有人,风壑啸两虎。

Xiao Xin Xue Zhong Xiao ,Bi Shi Neng Long Mu 。

小心学忠孝,鄙事能垅亩。

Chi Lun Bu Qu Xiao ,Feng Shen Xie Kua Xu 。

持论不籧筱,奉身谢夸诩。

Po Zhi Cheng Na Yuan ,Wen Hui Ying Jun Lv 。

颇知城南园,文会英俊侣。

He Dang Xiu Mu Gui ,Huai Ming Jiu Jian Qu 。

何当休沐归,怀茗就煎去。
标签:
人气:
次以道韵寄范子夷子默的翻译

暂无

次以道韵寄范子夷子默的注释

暂无

次以道韵寄范子夷子默的赏析

暂无

次以道韵寄范子夷子默的背景

暂无

《次以道韵寄范子夷子默》作者介绍

黄庭坚(公元1045年-公元1105年),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人。北宋诗人、词人、书► 黄庭坚的诗