Tian Guan Yin
忝官引
Tian Xia Xi Mo Shi ,Pi Ju Yang Yu Dun 。
天下昔无事,僻居养愚钝。
Shan Ye Xing Suo An ,Xi Ran Zi Quan Shun 。
山野性所安,熙然自全顺。
Hu Feng Bao Bing Qi ,Lv Hang Jian Jun Zhen 。
忽逢暴兵起,闾巷见军阵。
Jiang Jia Ying Hai Bin ,Zi Qi Tong Chu Fen 。
将家瀛海滨,自弃同刍粪。
Wang Zai Gan Yuan Chu ,Sheng Ren Qi Xiu Yun 。
往在乾元初,圣人启休运。
Gong Che Yi Wei Que ,Tian Zi Chui Qing Wen 。
公车诣魏阙,天子垂清问。
Gan Song Wang Zhe Zhen ,Yi Suo Dang Shi Lun 。
敢诵王者箴,亦献当时论。
Chao Ting Ai Fang Zhi ,Ming Zhu Jia Zhong Xin 。
朝廷爱方直,明主嘉忠信。
Lv Shou Bu Ci Guan ,Ceng Yu Zhuan Zheng Yin 。
屡授不次官,曾与专征印。
Bing Jia Wei Ceng Xue ,Rong Li Fei Suo Xun 。
兵家未曾学,荣利非所徇。
Ou De Xiong Chou Jiang ,Gong Lao Kui Fang Cun 。
偶得凶丑降,功劳愧方寸。
Er Lai Jiang Si Sui ,Can Chi Yan Ke Jin 。
尔来将四岁,惭耻言可尽。
Qing Qu Yuan Zhe Ci ,Wei Wu Tian Guan Yin 。
请取冤者辞,为吾忝官引。
Yuan Ci He Zhe Ku ,Mo Yi Yu Hui Jin 。
冤辞何者苦,万邑馀灰烬。
Yuan Ci He Zhe Bei ,Sheng Ren Jin Feng Ren 。
冤辞何者悲,生人尽锋刃。
Yuan Ci He Zhe Shen ,Li Yi Yu Lao Kun 。
冤辞何者甚,力役遇劳困。
Yuan Ci He Zhe Shen ,Gu Ruo Yi Ai Hen 。
冤辞何者深,孤弱亦哀恨。
Mo Mou Jiu Yuan Zhe ,Lu Wei An Ke Jin 。
无谋救冤者,禄位安可近。
Er Ke Ai Xuan Chang ,Ji Xin You Gan Jin 。
而可爱轩裳,其心又干进。
Ci Yan Fei Suo Jie ,Ci Yan Gan Yi Xun 。
此言非所戒,此言敢贻训。
Shi Yu Ci Mo Neng ,Gui Geng Shou Wu Fen 。
实欲辞无能,归耕守吾分。
暂无
暂无
暂无
暂无