Lou Qing Zhu Zhang Ge

露青竹杖歌

--顾况

Xian Yu Zhong Tong Zheng Dang Nian ,Zhang Chou Jian Qiong Zai Shu Chuan 。

鲜于仲通正当年,章仇兼琼在蜀川。

Yao Shu Shu Er Cai Ma Bian ,Shu Er Cai Bian Bu Gan Mian 。

约束蜀儿采马鞭,蜀儿采鞭不敢眠。

Heng Jie Xie Fei Fei Diao Bian ,Sheng Qiao Ye Shang Ceng Ya Dian 。

横截斜飞飞鸟边,绳桥夜上层崖颠。

Tou Cha Bai Yun Kua Fei Quan ,Cai De Ma Bian Chang Ju Jian 。

头插白云跨飞泉,采得马鞭长且坚。

Fu Ou Ding Zi Zhu Lian Lian ,Hui Zhu La Kai Guang Lan Ran 。

浮沤丁子珠联联,灰煮蜡楷光烂然。

Zhang Chou Jian Qiong Chi Shang Tian ,Shang Tian Yu Lou He Ji Pian 。

章仇兼琼持上天,上天雨露何其偏。

Fei Long Xian Jiu Ma Shu Qian ,Chao Yin Wu Jiang Xi Mo Yan 。

飞龙闲厩马数千,朝饮吴江夕秣燕。

Gong Chen Pu Pei Han Shi Jian ,Shi Zi Qi Lin Liao Bi Jian 。

红尘扑辔汗湿鞯,师子麒麟聊比肩。

Jiang Mian Kun Ming Xi Shua Qian ,Si Ti Ta Lang Tou Nie Tian 。

江面昆明洗刷牵,四蹄踏浪头枿天。

Jiao Long Ji Sang He Bai Qian ,Ta Jie Hu Chu Jiao Shou Xian 。

蛟龙稽颡河伯虔,拓羯胡雏脚手鲜。

Chen Hong Han Gan Dan Qing Yan ,Yu Mao Wei Mao Yan Yu Chuan 。

陈闳韩干丹青妍,欲貌未貌眼欲穿。

Jin An Yu Le Jin Lian Gan ,Ji Ru Tao Hua Yang Liu Yan 。

金鞍玉勒锦连乾,骑入桃花杨柳烟。

Shi Er Lou Zhong Zou Guan Xian ,Lou Zhong Mei Ren Duo Shen Xian 。

十二楼中奏管弦,楼中美人夺神仙。

Zheng Ai Da Jia Ba Ci Bian ,Lu Shan Ru Guan Guan Po Nian 。

争爱大家把此鞭,禄山入关关破年。

Hu Jian Yang Zhou Bei Mang Qian ,Zhi You Ren Hai Qian Yi Qian 。

忽见扬州北邙前,只有人还千一钱。

Ting Ting Bi Zhi Mo Cun Jie ,Mo Luo Xing Xiang Yi Tiao Tie 。

亭亭笔直无皴节,磨捋形相一条铁。

Shi Tou Ge Shi Mo Ren Bie ,Jiang Hai Jian Chen Bu Ju Xie 。

市头格是无人别,江海贱臣不拘绁。

Chui Chuang Gua Ying Xi Chuang Que ,Zhi Zi Mi Yi Tiao Yang Xue 。

垂窗挂影西窗缺,稚子觅衣挑仰穴。

Jia Tong She Xin Ji Ao She ,Yu Run You Zhan Yu Lei Xue 。

家童拾薪几拗折,玉润犹沾玉垒雪。

Bi Xian Shi Ran Chang Hong Xie ,Shu Di Cheng Bian Zi Gui Yan 。

碧鲜似染苌弘血,蜀帝城边子规咽。

Xiang Ru Qiao Shang Wen Jun Jue ,Wang Nian Ce Ma Jiang Zhi Zun ,Qi Pan Jiu She Heng Jian Men 。

相如桥上文君绝,往年策马降至尊,七盘九折横剑门。

Mu Wang Ba Jun Chao Kun Lun ,An Yong Ran Ran Gu Sheng Gen 。

穆王八骏超昆仑,安用冉冉孤生根。

Sheng Ren Bu Gui Nan De Huo ,Jin Yu Shan Hu Shei Mai En 。

圣人不贵难得货,金玉珊瑚谁买恩。
人气:
露青竹杖歌的翻译

暂无

露青竹杖歌的注释

暂无

露青竹杖歌的赏析

暂无

露青竹杖歌的背景

暂无

《露青竹杖歌》作者介绍

顾况(约727—约815)字逋翁,号华阳真逸(一说华阳真隐),晚年自号悲翁,汉族,苏州海盐横山人(今在浙江海宁境内),唐代诗人、画家、鉴赏家。他一生► 顾况的诗