He Yu
贺雨
Huang Di Si Bao Li ,Yuan He San Nian Dong 。
皇帝嗣宝历,元和三年冬。
Zi Dong Ji Chun Mu ,Bu Yu Han Chong Chong 。
自冬及春暮,不雨旱爞爞。
Shang Xin Nian Xia Min ,Ju Sui Cheng Zai Xiong 。
上心念下民,惧岁成灾凶。
Sui Xia Zui Ji Zhao ,Yan Qin Gao Mo Bang 。
遂下罪己诏,殷勤告万邦。
Di Yue Yu Yi Ren ,Ji Tian Cheng Zu Zong 。
帝曰予一人,继天承祖宗。
You Qin Bu Huang Ning ,Su Ye Xin Chong Chong 。
忧勤不遑宁,夙夜心忡忡。
Yuan Nian Zhu Liu Bi ,Yi Ju Jing Ba Qiong 。
元年诛刘辟,一举靖巴邛。
Er Nian Lu Li Qi ,Bu Zhan An Jiang Dong 。
二年戮李錡,不战安江东。
Gu Wei Miao Miao De ,Ju You Wei Wei Gong 。
顾惟眇眇德,遽有巍巍功。
Huo Zhe Tian Jiang Li ,Mo Nai Jing Yu Gong ?
或者天降沴,无乃儆予躬?
Shang Sai Da Tian Jie ,Xia Sai Zhi Shi Yong 。
上思答天戒,下思致时邕。
Mo Ru Lv Ji Shen ,Ci He Yu Jian Gong 。
莫如率其身,慈和与俭恭。
Nai Ming Ba Jin Suo ,Nai Ming Zhen Ji Qiong 。
乃命罢进献,乃命赈饥穷。
You Si Jiang Wu Xing ,Yi Ze Kuan San Nong 。
宥死降五刑,已责宽三农。
Gong Nv Chu Xuan Hui ,Jiu Ma Jian Fei Long 。
宫女出宣徽,厩马减飞龙。
Shu Zheng Mi Bu Ju ,Jie Chu Zi Chen Zhong 。
庶政靡不举,皆出自宸衷。
Ben Teng Dao Lu Ren ,Yu Lou Tian Ye Weng 。
奔腾道路人,伛偻田野翁。
Huan Hu Xiang Gao Bao ,Gan Qi Ti Zhan Xiong 。
欢呼相告报,感泣涕沾胸。
Shun Ren Ren Xin Yue ,Xian Tian Tian Yi Cong 。
顺人人心悦,先天天意从。
Zhao Xia Cai Qi Ri ,He Qi Sheng Chong Rong 。
诏下才七日,和气生冲融。
Ning Wei You You Yun ,San Zuo Xi Xi Feng 。
凝为悠悠云,散作习习风。
Zhou Ye San Ri Yu ,Qi Qi Fu Meng Meng 。
昼夜三日雨,凄凄复蒙蒙。
Mo Xin Chun Xi Xi ,Bai Gu Qing Peng Peng 。
万心春熙熙,百谷青芃芃。
Ren Bian Chou Wei Xi ,Sui Yi Jian Wei Feng 。
人变愁为喜,岁易俭为丰。
Nai Zhi Wang Zhe Xin ,You Le Yu Zhong Tong 。
乃知王者心,忧乐与众同。
Huang Tian Yu Hou Tu ,Suo Gan Mo Bu Tong 。
皇天与后土,所感无不通。
Guan Pei He Qiang Qiang ,Jiang Xiang Ji Wang Gong 。
冠佩何锵锵,将相及王公。
Dao Wu Hu Mo Sui ,Lie He Ming Ting Zhong 。
蹈舞呼万岁,列贺明庭中。
Xiao Chen Cheng Yu Lou ,Zhi Tian Jin Luan Gong 。
小臣诚愚陋,职忝金銮宫。
Ji Shou Zai San Bai ,Yi Yan Suo Tian Cong :Jun Yi Ming Wei Sheng ,Chen Yi Zhi Wei Zhong ;
稽首再三拜,一言献天聪:君以明为圣,臣以直为忠;
Gan He You Ji Shi ,Yi Yuan You Ji Zhong 。
敢贺有其始,亦愿有其终。
暂无
暂无
本诗作于元和四年(公元809年),当时白居易在长安任左拾遗、翰林学士。
这是一首讽喻诗。
元和三年冬到元和四年春暮,天大旱无雨,唐宪宗因此欲降德间,白居易于是上书皇帝,乞求豁免江淮两地赋税,而且要求“多出宫女”,以期获得上天宽恕降雨。皇帝都照办了,结果真的下了一场大雨。白居易就作了此诗。
诗中描述了整个事件的始终,并对皇帝即位以来的政绩进行了歌颂;最后提出:希望皇帝能够有始有终,坚持爱国爱民的政策。
本诗反映了白居易忧国忧民的思想境界。
元和三年冬到元和四年春暮,天大旱无雨,唐宪宗因此欲降德间,白居易于是上书皇帝,乞求豁免江淮两地赋税,而且要求“多出宫女”,以期获得上天宽恕降雨。皇帝都照办了,结果真的下了一场大雨。白居易就作了此诗。 诗中描述了整个事件的始终,并对皇帝即位以来的政绩进行了歌颂;最后提出:希望皇帝能够有始有终,坚持爱国爱民的政策。 本诗反映了白居易忧国忧民的思想境界。