Ba Wu Ji Xiu Cai

跋吴箕秀才

Jun Jia Zi Hua Han Lin Lao ,Jie Yin Fang Cao Xi Yang Chou 。

君家子华翰林老,解吟芳草夕阳愁。

Kai Gong La Cui Tian Wei Qi ,Fu Shou Zuo Chun Fan Shou Qiu 。

开红落翠天为泣,覆手作春翻手秋。

Wan Tang Yi Wei Jin Shei Shi ,Er Sun Xia Bi Can Cha Shi 。

晚唐异味今谁嗜,耳孙下笔参差是。

Yi Jing Fu Rong Shi Mo Zhi ,Huan Zuo Chun Feng Er Yue Shi 。

一径芙蓉十万枝,唤作春风二月时。

Pang Ren Xiao Qu Yan Hua Kong La Jing ,Qu Fang Diao Tou De Gou Hu Bu Xing 。

旁人笑渠眼花恐落井,渠方掉头得句呼不醒。

Lao Fu Xiang Lai Shou Jing Xi ,Jun You Shi Ren Yuan Bu Zhi 。

老夫向来守荆溪,郡有诗人元不知。

Zeng Wo Lian Cheng Za Zhao Cheng ,Yi Ye Kong Zhai Heng Bai Ni 。

赠我连城杂照乘,一夜空斋横白蜺。
标签:
人气:
跋吴箕秀才的翻译

暂无

跋吴箕秀才的注释

暂无

跋吴箕秀才的赏析

暂无

跋吴箕秀才的背景

暂无

《跋吴箕秀才》作者介绍

杨万里(1127年~1206年)字廷秀,号诚斋。吉州吉水人(今江西省吉水县黄桥镇湴塘村)。南宋大诗人。绍兴二十四年(1154年)进士。历任国子博士► 杨万里的诗