Ci Yun You Na Yue

次韵游南岳

Tui Zhi Jue Jiang Qian Jie Yang ,Dao Jing Heng Shan Ai Qing Cang 。

退之倔强迁揭阳,道经衡山爱青苍。

Yi Qun Jun Qi Bu Ke 禦,Du Chen Chu Kong Qing Si Jiang 。

逸群骏气不可禦,顿尘初控青丝缰。

Chao Yun Ou Kai Qi You Yi ,Miao Yi Fang Lang Gao Chen Yang 。

朝云偶开岂有意,妙意放浪高称扬。

Wo Sheng Shao Xiao Shan Shi Lv ,Dou Zhi Zuo Ling Shen Shi Wang 。

我生少小善诗律,读之坐令身世忘。

Qie Lai Jie You Ben Shang Zuo ,Na You Si Xi Chu Xin Chang 。

朅来结友本上座,南游私喜初心偿。

Ju Zhou Kan Xue Yi Qing Jue ,Geng Zhao Ye Hang Fu Bi Xiang 。

橘洲看雪已清绝,更棹野航浮碧湘。

Hu Jing Mo Feng Shang Yun Yu ,Zou Dong Fei Yan Yun Yu Pang 。

忽惊万峰上云雨,走栋飞檐云雨旁。

Zhi Shei Ping Lan Fu La Ri ,Tiao Wan Yi Xiao Qian Yan Guang 。

知谁凭栏俯落日,跳丸一笑千岩光。

Zi Jin Ji Han Yi Li Su ,Mo Tuan Zuo Jing Chuan Wei Fang 。

紫金鸡含一粒粟,磨塼作镜传遗芳。

Xiao An Zi Pi Ci Ren Fu ,Shi Fang Pu Xun Zhi Jian Xiang 。

小庵自披慈忍服,十方普熏知见香。

Chan Chan Yu Gu Han Bu Ying ,Dan Song Miao Ji Sheng Lang Lang 。

巉巉玉骨撼不应,但诵妙偈声琅琅。

Zhi Jin Ban Re Tai Qian Lu ,Guo Zhe Quan Quan Jia Jing Zhuang 。

只今般若台前路,过者拳拳加敬庄。

Wo Xun Wei Ji Huang Zi Shi ,Pi Ru Yi Wei Hang Miao Mang 。

我寻遗迹恍自失,譬如一苇航渺茫。

San Sheng Wei Sao Zuo Chan Dan ,Wang Shi Ling Ren Sai Jian Kang 。

三生为扫坐禅石,往事令人思建康。

Shao Long Fo Chong You Shen Zu ,Jiu Xun Miao Yi Tan Wang Xiang 。

绍隆佛种有神足,九旬妙义谈汪洋。

Dang Nian Yi Fa Shi Qiong Fa ,Mo Shu Zhu Ji Ceng Dou Liang 。

当年以法施穷乏,无数珠玑曾斗量。

Er Jin Dan You Lou Guan Hao ,Zai Bai Gu Zhan Kong Ti Pang 。

而今但有楼观好,再拜顾瞻空涕滂。

Wo Gong Wang Shi Huo Sheng Jian ,Zi Wei Ci Le Fei Xun Chang 。

我公王事获胜践,自谓此乐非寻常。

Qing Gao Fu Shi Yi Gan Kai ,Shi Nian Chu Chu He Ming Xiang 。

情高赋诗亦感慨,十年出处何明详。

Zhu Xuan Mo Liang Shu Yu Guo ,Feng Yan Ba Wan Qing Ji Ang 。

竹轩莫凉暑雨过,风檐把玩情激昂。

Chu Ru Bing Lun Chong Dong Yan ,Liao Liao Yun Mu Fang Gao Zhang 。

初如冰轮涌东崦,漻漻云幕方高张。

E Ru Ji Bing Chu Bu Yi ,Tie Yi Xue Ren Sen Tang Tang 。

俄如奇兵出不意,铁衣雪刃森堂堂。

Xi Kui Ru Chun Zai Hua Liu ,Fang Xin Zhou Yan Kai Bao Cang 。

细窥如春在花柳,芳心皱眼开包藏。

Hun Jing Hao Qi Li Mao Fa ,Feng Qiang Jia Lang Ben Long Xiang 。

魂惊豪气立毛发,风樯驾浪奔龙骧。

Yun Ru Yu Se Ying Qing Zhou ,Qing Ru Bi Wa Can Xiao Shuang 。

韵如玉色映晴昼,清如碧瓦粲晓霜。

Kuo Ru Zui Xiang Shi Gui Lu ,Chun Ru Shao Chun Fu Yu Shang 。

适如醉乡识归路,醇如烧春浮玉觞。

Yi Gong Qian Shen Shi Tai Bai ,Zui Mao Yi Pi Yun Jin Chang 。

意公前身是太白,醉貌宜披云锦裳。

Fang Jin Huan Chi Fan Yun Zi ,Mei Ye Jiao Chi Chang Qiong Jiang 。

芳津浣匙饭云子,美液浇齿尝琼浆。

Wu Wen Gao Ci Dai Tian De ,Ning Lun Jie Fa Han Mo Chang 。

吾闻高辞殆天得,宁论结发翰墨场。

Suan Han Diao Ji Mo Zu Dao ,Zuo Ling Ji Shi Pu Ju Jiang 。

酸寒鸟迹无足道,坐令藉湜仆且僵。

Jie Yan Bi Duan You Wu Se ,Bu Ran Gu Jin Chan Fei Chang 。

皆言笔端有五色,不然古锦缠肺肠。

Ye Lan Yan Juan Geng Bu Mei ,Kong Ting Ye Lv Xin Fang Huang 。

夜阑掩卷耿不寐,空庭曳履心彷徨。

Pi Ru San Fu Huang Chen Dao ,Zuo Ling Yan 燄Xin Qing Liang 。

譬如三伏黄尘道,坐令炎燄欣清凉。

You Ru Bing He Chang Ce Nao ,Yang Kan Qian Ren Gu Luan Xiang 。

又如病鹤长侧脑,仰看千仞孤鸾翔。

Jie Yu Dan Da Yi Yu He ,Yun Xian Huang Yi Deng Tai Hang 。

嗟余胆大亦欲和,韵险恍疑登太行。

He Shi Zuo Yu Qi Shi Gao ,Jin Liang Xuan Zhi Rong Jue Rang 。

何时坐隅乞诗藁,襟量悬知容攫攘。

Wu Kong Si Wen Jiang Duan Jue ,Chang E Pi Fa Xia Da Huang 。

吾恐斯文将断绝,长哦披发下大荒。

Er Cao Nai Yu Fan Shi Dan ,Hong Zhong He Yi Shi Ting Mang 。

儿曹乃欲犯矢石,洪钟何异施莛芒。

Gong Ru Zhu Yu Zai Yuan Dan ,Rong Hui Cao Mu Jie Huang Huang 。

公如珠玉在渊石,荣辉草木皆煌煌。

Dou Ji Shi Lv Shi Xian Qu ,Bu Za Ren Jian Sheng Yu Huang 。

读其诗律似仙曲,不杂人间笙与簧。

Wo Fei Shang Yin Kong Tan Xi ,Ni Yu Xue Zhi Jie Wei Huang 。

我非赏音空叹息,拟欲学之嗟未遑。

Yao Lian Yu Seng Deng Jue Ding ,Yi Kuo An Jing Ren Shi Mang 。

遥怜与僧登绝顶,意适暗惊人世忙。

Shi Cheng Qi Yan Ru Xiang Ji ,Chi Zha Qian Ren Shei Gan Dang 。

诗成气焰如项籍,叱吒千人谁敢当。

Zi Xian Bai Fa Shi Bu Yao ,Mo Hui Ge Wu Liao Yang Kuang 。

自嫌白发世不要,万回歌舞聊佯狂。

Pan Zhu Qi You Ying Ji Lou ,Wu Bao Bu Yu Wen Cai Zhang 。

盘珠岂有影迹露,雾豹不欲文彩彰。

Na Zhi Xiang Shang Ou Xie Hou ,Qi An Xin Feng Hu Zi Jiang 。

那知湘上偶邂后,气岸欣逢许子将。

Shuang Bin Xu Mian Yi Po Xiao ,Cheng Yu Gu Si Mian 閒Fang 。

霜鬓须面一破笑,城隅古寺眠閒房。

Xin Zhi Gui Jian Bu Tong Diao ,Ju Fu Di Zhang Tan Jiang Xiang 。

心知贵贱不同调,且复抵掌谈江乡。

□□Xia Ri Pei Zhang Lv ,Dui Gong Qi Gan Tan Wen Zhang 。

□□暇日陪杖履,对公岂敢谈文章。

Ci You Zheng Lei Yang Shu Zi ,Zhan □Yu Shan Ju Bu Wang 。

兹游正类羊叔子,湛□与山俱不忘。
标签:
人气:
次韵游南岳的翻译

暂无

次韵游南岳的注释

1. 押阳韵

次韵游南岳的赏析

暂无

次韵游南岳的背景

暂无

《次韵游南岳》作者介绍

释德洪(一○七一~一一二八),一名惠洪,号觉范,筠州新昌(今江西宜丰)人。俗姓喻。年十四,父母双成,依三峰靘禅师为童子。哲宗元祐四年(一○八九► 释德洪的诗