Ti Wang Meng Duan Hua Zhu

题王孟端画竹

Jiu Long Shan Ren Biao Ge Ji ,Ping Sheng Yu Zhu Tong Jin Ji 。

九龙山人标格奇,平生与竹同襟期。

Xing Lai Wei Zhu Xie Zhen Yi ,Bi Duan Sa Sa Sheng Liang Si 。

兴来为竹写真意,笔端飒飒生凉飔。

Yi Zhi Gao Bi Qing Xiao Wu ,Ge Bei Shen Wu Hua Long Qu 。

一枝高拂青霄雾,葛陂神物化龙去。

Yi Zhi Di Sao Bai Dan Tai ,Gou Shan Xian Zi Cheng Luan Lai 。

一枝低扫白石苔,缑山仙子乘鸾来。

Shu Ying Wei Mang Yuan Hai Bi ,Po Shi Xiao Xiang Qiu Yue Xi 。

疏影微茫远还碧,颇似潇湘秋月夕。

Cui Se Long Cong Jin Geng Shen ,You Shi Qi Yuan Chun Yu Qing 。

翠色茏葱近更深,又似淇园春雨晴。

Xi Nian Lao Ke Jin An Zai ,Wei Ji Liu Chuan Chong Qian Zai 。

昔年老可今安在,遗迹流传重千载。

Shan Ren Hui Sa Geng Ru Shen ,Shi Ke Jian Zhi Xin Yi Hai 。

山人挥洒更入神,使可见之心亦骇。

Wo Jia Min Shan Cong Zhu You ,Qie Lai Bu Jian Xin You You 。

我家闽山丛竹幽,朅来不见心悠悠。

Jin Ri Pi Tu Kan Feng Jing ,Fen Ming Yi Duan Min Shan Qiu 。

今日披图看风景,分明一段闽山秋。
标签:
人气:
题王孟端画竹的翻译

暂无

题王孟端画竹的注释

1. 出处:未轩文集卷九

题王孟端画竹的赏析

暂无

题王孟端画竹的背景

暂无

《题王孟端画竹》作者介绍

:1435—1508: 明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养► 黄仲昭的诗