Zhuang You

壮游

--杜甫

Wang Xi Shi Si Wu ,Chu You Han Mo Chang 。

往昔十四五,出游翰墨场。

Si Wen Cui Wei Tu ,Yi Wo Shi Ban Yang 。

斯文崔魏徒,以我似班扬。

Qi Ling Sai Ji Zhuang ,Kai Kou Yong Feng Huang 。

七龄思即壮,开口咏凤凰。

Jiu Ling Shu Da Zi ,You Zuo Cheng Yi Nang 。

九龄书大字,有作成一囊。

Xing Hao Ye Shi Jiu ,Ji E Huai Gang Chang 。

性豪业嗜酒,嫉恶怀刚肠。

Tuo Lve Xiao Shi Bei ,Jie Jiao Jie Lao Cang 。

脱略小时辈,结交皆老苍。

Yin Han Shi Ba Ji ,Su Wu Dou Mang Mang 。

饮酣视八极,俗物都茫茫。

Dong Xia Gu Su Tai ,Yi Ju Fu Hai Hang 。

东下姑苏台,已具浮海航。

Dao Jin You Wei Hen ,Bu De Qiong Fu Sang 。

到今有遗恨,不得穷扶桑。

Wang Xie Feng Liu Yuan ,He Lu Qiu Mu Huang 。

王谢风流远,阖庐丘墓荒。

Jian Chi Dan Bi Ze ,Chang Zhou He Ji Xiang 。

剑池石壁仄,长洲荷芰香。

Cuo E Chang Men Bei ,Qing Miao Ying Hui Tang 。

嵯峨阊门北,清庙映回塘。

Mei Qu Wu Tai Bai ,Fu Shi Lei Lang Lang 。

每趋吴太伯,抚事泪浪浪。

Zhen Ge Yi Gou Jian ,Du Zhe Xiang Qin Huang 。

枕戈忆勾践,渡浙想秦皇。

Zheng Yu Wen Bi Shou ,Chu Dao Shen Yao Zhang 。

蒸鱼闻匕首,除道哂要章。

Yue Nv Tian Xia Bai ,Jian Hu Wu Yue Liang 。

越女天下白,鉴湖五月凉。

Shan Xi Wen Xiu Yi ,Yu Ba Bu Neng Wang 。

剡溪蕴秀异,欲罢不能忘。

Gui Fan Bi Tian Lao ,Zhong Sui Gong Jiu Xiang 。

归帆拂天姥,中岁贡旧乡。

Qi Mi Qu Gu Lei ,Mu Duan Cao Liu Qiang 。

气劘屈贾垒,目短曹刘墙。

Wu Xia Kao Gong Di ,Du Ci Jing Yin Tang 。

忤下考功第,独辞京尹堂。

Fang Dang Ji Zhao Jian ,Qiu Ma Po Qing Kuang 。

放荡齐赵间,裘马颇清狂。

Chun Ge Cong Tai Shang ,Dong Lie Qing Qiu Pang 。

春歌丛台上,冬猎青丘旁。

Hu Ying Zao Li Lin ,Zhu Shou Yun Xue Gang 。

呼鹰皂枥林,逐兽云雪冈。

She Fei Ceng Zong Kong ,Yin Bei La Qiu Cang .Su Hou Ju An Xi ,Hu Ru Xie Ge Jiang 。

射飞曾纵鞚,引臂落鹙鶬.苏侯据鞍喜,忽如携葛强。

Kuai Yi Ba Jiu Nian ,Xi Gui Dao Xian Yang 。

快意八九年,西归到咸阳。

Hu Yu Bi Ci Bai ,Shang You Shi Xian Wang 。

许与必词伯,赏游实贤王。

Ye Ju Zhi Li De ,Zou Fu Ru Ming Guang 。

曳裾置醴地,奏赋入明光。

Tian Zi Fei Shi Shao ,Qun Gong Hui Xuan Chang 。

天子废食召,群公会轩裳。

Tuo Shen Mo Suo Ai ,Tong Yin Xin Hang Cang 。

脱身无所爱,痛饮信行藏。

Hei Diao Bu Mian Bi ,Ban Bin Wu Chen Shang 。

黑貂不免敝,斑鬓兀称觞。

Du Qu Wan Qi Jiu ,Si Jiao Duo Bai Yang 。

杜曲晚耆旧,四郊多白杨。

Zuo Shen Xiang Dang Jing ,Ri Jiao Si Sheng Mang 。

坐深乡党敬,日觉死生忙。

Zhu Men Ren Qing Duo ,Chi Zu Die Li Yang 。

朱门任倾夺,赤族迭罹殃。

Guo Ma Jie Su Dou ,Guan Ji Shu Dao Liang 。

国马竭粟豆,官鸡输稻粱。

Ju Yu Jian Fan Fei ,Yin Gu Xi Xing Wang 。

举隅见烦费,引古惜兴亡。

He Shuo Feng Chen Qi ,Min Shan Hang Xing Chang 。

河朔风尘起,岷山行幸长。

Liang Gong Ge Jing Bi ,Mo Li Yao Xiang Wang 。

两宫各警跸,万里遥相望。

Kong Dong Sha Qi Hei ,Shao Hai Jing Qi Huang 。

崆峒杀气黑,少海旌旗黄。

Yu Gong Yi Ming Zi ,Zhuo Lu Qin Rong Hang 。

禹功亦命子,涿鹿亲戎行。

Cui Hua Yong Ying Yue ,Chi Hu Dan Chai Lang 。

翠华拥英岳,螭虎啖豺狼。

Zhao Ya Yi Bu Zhong ,Hu Bing Geng Liu Liang 。

爪牙一不中,胡兵更陆梁。

Da Jun Zai Cao Cao ,Diao Zhai Man Gao Huang 。

大军载草草,凋瘵满膏肓。

Bei Yuan Qie Bu Gun ,You Fen Xin Fei Yang 。

备员窃补衮,忧愤心飞扬。

Shang Gan Jiu Miao Fen ,Xia Min Mo Min Chuang 。

上感九庙焚,下悯万民疮。

Si Shi Fu Qing Pu ,Ting Zheng Shou Yu Chuang 。

斯时伏青蒲,廷争守御床。

Jun Ru Gan Ai Si ,He Nu Xing Mo Shang 。

君辱敢爱死,赫怒幸无伤。

Sheng Zhe Ti Ren Shu ,Yu Xian Fu Xiao Kang 。

圣哲体仁恕,宇县复小康。

Ku Miao Hui Jin Zhong ,Bi Suan Chao Wei Yang 。

哭庙灰烬中,鼻酸朝未央。

Xiao Chen Yi Lun Jue ,Lao Bing Ke Shu Fang 。

小臣议论绝,老病客殊方。

Yu Yu Ku Bu Zhan ,Yu He Kun Di Ang 。

郁郁苦不展,羽翮困低昂。

Qiu Feng Dong Ai He ,Bi Hui Juan Wei Fang 。

秋风动哀壑,碧蕙捐微芳。

Zhi Tui Bi Shang Cong ,Yu Fu Zhuo Cang Lang 。

之推避赏从,渔父濯沧浪。

Rong Hua Di Xun Ye ,Sui Mu You Yan Shuang 。

荣华敌勋业,岁暮有严霜。

Wu Guan Chi Yi Zi ,Cai Ge Chu Xun Chang 。

吾观鸱夷子,才格出寻常。

Qun Xiong Ni Wei Ding ,Ce Zhu Ying Jun Xiang 。

群凶逆未定,侧伫英俊翔。
壮游的翻译

暂无

壮游的注释

翰:毛笔,翰墨场即笔墨场,犹如说“文坛”。

斯文:出《论语·子罕》:“天之将丧斯文也,后死者不得与于斯文也。”后用来称儒家有道文士。崔、魏,原注:“崔郑州尚,魏豫州启心。”崔尚为武则天久视二年(701)进士,魏启心,中宗神龙三年(707)才膺管乐科及第。

班、扬:班固和扬雄,都是西汉著名学者作家。

作:一说指所书大字,一说指诗作。

脱略:一作“脱落”,疏远、离开。

“侧伫”句:侧立盼望杰出人才得到高位。这里有不计较个人境遇的意思在内。以上最后一节,体现出诗人以国事为重之心。

忤,不顺利

考功,唐代掌管科第的政府机关 考功员外郎 开元二十四年后由礼部主持

京尹堂,首都

壮游的赏析

这首诗大约作于大历元年(766),当时杜甫卧病在夔州。这是一篇自传性的叙事诗,从幼年学诗起,历叙漫游齐、赵,洛阳失第,长安十年,经安、史之乱到滞留巴蜀的生活。它与同时所作《昔游》、《遣怀》等都是了解诗人历史的重要材料。

壮游的背景

暂无

《壮游》作者介绍

杜甫(712-770),字子美,汉族,唐朝河南巩县(今河南郑州巩义市)人,自号少陵野老,唐代伟大的现实主义诗人,与李白合称“李杜”。为了与► 杜甫的诗