Suo Cong Shu Dang Tu Zai Yang Bing
献从叔当涂宰阳冰
Jin Jing Mai Liu Guo ,Wang Xin Luan Tian Jing 。
金镜霾六国,亡新乱天经。
Yan Zhi Gao Guang Qi ,Zi You Yu Yi Sheng ?
焉知高光起,自有羽翼生?
Xiao Cao An Ge Wu ,Geng Gu Cui Chan Qiang 。
萧曹安屹屼,耿贾摧欃枪。
Wu Jia You Ji Fu ,Jie Chu Sheng Dai Ying 。
吾家有季父,杰出圣代英。
Sui Mo San Tai Wei ,Bu Jie Si Hao Ming 。
虽无三台位,不借四豪名。
Ji Ang Feng Yun Qi ,Zhong Xie Long Hu Jing 。
激昂风云气,终协龙虎精。
Ruo Guan Yan Zhao Lai ,Xian Yan Duo Feng Ying 。
弱冠燕赵来,贤彦多逢迎。
Lu Lian Shan Tan Xiao ,Ji Bu She Gong Qing 。
鲁连善谈笑,季布折公卿。
Yao Zhi Li Shu Jue ,Chang Kong Bu Ge Bing 。
遥知礼数绝,常恐不合并。
Ti Xiang Jie Xiao Meng ,Su Xin Jiu Yi Ming 。
惕想结宵梦,素心久已冥。
Gu Can Qing Yun Qi ,Miu Feng Yu Zun Qing 。
顾惭青云器,谬奉玉樽倾。
Shan Yang Wu Bai Nian ,Lu Zhu Hu Zai Rong 。
山阳五百年,绿竹忽再荣。
Gao Ge Zhen Lin Mu ,Da Xiao Xuan Lei Ting 。
高歌振林木,大笑喧雷霆。
La Bi Sa Zhuan Wen ,Beng Yun Shi Ren Jing 。
落笔洒篆文,崩云使人惊。
Tu Ci You Bing Huan ,Wu Se Luo Hua Xing 。
吐辞又炳焕,五色罗华星。
Xiu Gou Man Jiang Guo ,Gao Cai Shan Tian Ting 。
秀句满江国,高才掞天庭。
Zai Yi Jian Nan Shi ,Fu Yun Kong Gu Cheng 。
宰邑艰难时,浮云空古城。
Ju Ren Re Ti Cao ,Sao De Mo Qian Jing 。
居人若薙草,扫地无纤茎。
Hui Ze Ji Fei Zou ,Nong Fu Jin Gui Geng 。
惠泽及飞走,农夫尽归耕。
An Han Shui Mo Li ,Chang Liu Yu Qin Sheng 。
广汉水万里,长流玉琴声。
Ya Song Bo Wu Yue ,Hai Ru Tai Jie Ping 。
雅颂播吴越,还如泰阶平。
Xiao Zi Bie Jin Ling ,Lai Shi Bai Xia Ting 。
小子别金陵,来时白下亭。
Qun Feng Lian Ke Diao ,Cha Chi Xiang Ai Ming 。
群凤怜客鸟,差池相哀鸣。
Ge Ba Wu Se Mao ,Yi Chong Tai Shan Qing 。
各拔五色毛,意重泰山轻。
Zeng Wei Suo Fei An ,Dou Shui Jiao Chang Jing 。
赠微所费广,斗水浇长鲸。
Dan Jian Ge Ku Han ,Yan Feng Qi Qian Ying 。
弹剑歌苦寒,严风起前楹。
Yue Xian Tian Men Xiao ,Shuang La Niu Zhu Qing 。
月衔天门晓,霜落牛渚清。
Chang Tan Ji Gui Lu ,Lin Chuan Kong Bing Ying 。
长叹即归路,临川空屏营。
难道不知汉高祖和汉光武帝的崛起,是因为羽翼丰满的原因?
萧何曹参安稳了摇摇欲坠的国家,耿弇和贾复摧毁了社会上的邪恶势力。
你是我们家族的项梁季父,杰出的圣代英豪。
现在虽无三台宰相高位,也不借取四豪孟尝君﹑平原君﹑信陵君﹑春申君的名义。
激昂的精神风生云起,犹如龙虎神采奕奕。
你二十来岁从燕赵来,德才俱佳的贤人对你逢迎有加。
你像鲁连善于谈笑,就像季布征服众多公卿。
我知道现在很多人不讲究礼节了,常恐与他们不合群。
梦里常有忧思,纯洁的心地也已经受到损伤。
面对你这个青云人物,心有惭愧,又喝了你那么多美酒,真不好意思。
五百年前的山阳嵇康﹑向秀等尝居此为竹林之游,如今山阳的绿竹又再次繁盛。
高歌振动林木,笑声喧喧犹如雷霆。
你挥笔拨洒古篆文,好像云崩天裂使人吃惊。
你吐辞鲜明华丽,宛如五色的罗华星。
你的秀丽诗句传遍江南,华丽的辞藻,高妙的文才,天庭尽知。
在这艰难时刻当一县之长,城内空空如也。
居民如锄过的草,没有几个,遍地而扫,也找不到几个恩。
你来以后,恩惠遍及所有的生灵,农夫也全部回尽耕种。
万里长江水,流趟着你的玉琴声。
高雅的颂乐传播吴越,高昂的乐声直冲天空的星辰而去。
小子我离别了金陵,来的时候大家在白下亭送我。
就像群凤怜客鸟一样,熟人们被我哀鸣抱不平。
每个人都赞助了我一点小钱,钱不多而意重泰山轻。
但是钱真不多,花费又太大,如同舀一斗水去浇长鲸,不够啊。
弹着宝剑高歌苦寒曲, 寒风起于堂屋前的柱子间,呼呼地响。
天快亮了,月亮衔在东方七宿角宿中的室女座之间,秋霜落满牛渚,水静泉明。
长叹一声,回家吧!面临长江我彷徨不决。
暂无
暂无
暂无