Wang Zai

往在

--杜甫

Wang Zai Xi Jing Ri ,Hu Lai Man Tong Gong 。

往在西京日,胡来满彤宫。

Zhong Xiao Fen Jiu Miao ,Yun Han Wei Zhi Gong 。

中宵焚九庙,云汉为之红。

Jie Wa Fei Shi Li ,Sui Wei Fen Ceng Kong 。

解瓦飞十里,繐帷纷曾空。

Jiu Xin Xi Mu Zhu ,Yi Yi Hui Bei Feng 。

疚心惜木主,一一灰悲风。

Ge Hun Pai Tie Ji ,Qing Xu San Jin eL.Zei Chen Biao Ni Jie ,Xiang He Yi Cheng Gong 。

合昏排铁骑,清旭散锦eL.贼臣表逆节,相贺以成功。

Shi Shi Fei Pin Lu ,Lian Wei Fen Tu Cong 。

是时妃嫔戮,连为粪土丛。

Dang Ning Xian Yu Zuo ,Bai Jian Bao Hua Chong 。

当宁陷玉座,白间剥画虫。

Bu Zhi Er Sheng Chu ,Si Qi Bai Sui Weng 。

不知二圣处,私泣百岁翁。

Che Jia Ji Yun Hai ,Ying Jue Xu Qiong Chong 。

车驾既云还,楹桷欻穹崇。

Gu Lao Fu Ti Si ,Ci Guan Shu Yi Tong 。

故老复涕泗,祠官树椅桐。

Hong Zhuang Bu Ru Chu ,Yi Jian Di Li Xiong 。

宏壮不如初,已见帝力雄。

Qian Chun Li Jiao Miao ,Si Shi Qin Sheng Gong 。

前春礼郊庙,祀事亲圣躬。

Wei Qu Tian Jin Chen ,Jing Cong Pei Qun Gong 。

微躯忝近臣,景从陪群公。

Deng Jie Peng Yu Ce ,E Mian Geng Jin Zhong 。

登阶捧玉册,峨冕耿金钟。

Shi Ci Nv Xian Lou ,Ye Yuan Er Zhuo Long 。

侍祠恧先露,掖垣迩濯龙。

Tian Zi Wei Xiao Sun ,Wu Yun Qi Jiu Chong 。

天子惟孝孙,五云起九重。

Jing Lian Huan Fen Dai ,Cui Yu You Cong Long 。

镜奁换粉黛,翠羽犹葱胧。

Qian Zhe Ya Jie Hu ,Hou Lai Zao Quan Rong 。

前者厌羯胡,后来遭犬戎。

Zu Dou Fu Shan Rou ,Fu Si Hang Jiao Gong 。

俎豆腐膻肉,罘罳行角弓。

An De Zi Xi Ji ,Shen Ming Kong Shan Dong 。

安得自西极,申命空山东。

Jin Qu Yi Que Xia ,Shi Shu Sai Guan Zhong 。

尽驱诣阙下,士庶塞关中。

Zhu Jiang Xiao Ni Shun ,Yuan Yuan Gui Shi Zhong 。

主将晓逆顺,元元归始终。

Yi Chao Zi Zui Ji ,Mo Li Che Shu Tong 。

一朝自罪己,万里车书通。

Feng Di Gong Chu Li ,Zheng Shu Ting Suo Cong 。

锋镝供锄犁,征戍听所从。

Rong Guan Ge Fu Ye ,Tu Zhe Hai Li Nong 。

冗官各复业,土著还力农。

Jun Chen Jie Jian Zu ,Chao Ye Huan Hu Tong 。

君臣节俭足,朝野欢呼同。

Zhong Xing Shi Guo Chu ,Ji Ti Ru Tai Zong 。

中兴似国初,继体如太宗。

Duan Gong Na Jian Zheng ,He Feng Ri Chong Rong 。

端拱纳谏诤,和风日冲融。

Chi Chi Ying Tao Zhi ,Yin Ying Yin Si Long 。

赤墀樱桃枝,隐映银丝笼。

Qian Chun Jian Ling Qin ,Yong Yong Chui Mo Qiong 。

千春荐陵寝,永永垂无穷。

Jing Dou Bu Zai Huo ,Jing Wei Kai Chou Rong 。

京都不再火,泾渭开愁容。

Gui Hao Gu Song Bai ,Lao Qu Ku Piao Peng 。

归号故松柏,老去苦飘蓬。
标签:杜甫
人气:
往在的翻译

暂无

往在的注释

暂无

往在的赏析

暂无

往在的背景

暂无

《往在》作者介绍

杜甫(712-770),字子美,汉族,唐朝河南巩县(今河南郑州巩义市)人,自号少陵野老,唐代伟大的现实主义诗人,与李白合称“李杜”。为了与► 杜甫的诗